Ngày đầu tiên làm việc thật sự bỡ ngỡ. Đọc tin tuyển dụng qua website của công ty. Cũng đang rảnh thời gian chẳng có việc làm nên mình nộp hồ sơ thử và nhanh chóng đã được nhận. Nhiều bạn bè mình nói công việc này như xe ôm, mày làm làm gì. Nhà bố mẹ mày cũng đâu phải khó khăn đâu. Mình bỏ ngoài tai. kệ. Mình nghĩ đâu cũng là công việc, mình kiếm tiền bằng sức của mình. chẳng có gì phải xấu hổ.Là sinh viên một trường đại học cũng có thể gọi là danh tiếng ở Hà Nội, gia cảnh gia đình thì cũng không hề khó khăn, thậm chí có thể nói là khá dư giả. Bố mẹ lo cho mình từng chút nhưng thật sự mình vẫn muốn tự đứng lên bằng đôi chân của chính mình. Muốn tiêu những đồng tiền do chính mình kiếm ra. Cộng thêm việc lịch học tín chỉ rất thưa và mình có nhiều thời gian rảnh. Mình đi làm thêm.
Công việc của mình là 1 shipper giao hàng nội thành. Hàng ngày mình nhận thông tin đơn hàng từ tổng đài, đến tận shop của khách hàng để nhận hàng, ship đến địa chỉ người nhận, thu tiền và bàn giao lại cho bộ phận kế toán của công ty. Công việc tưởng chừng đơn giản nhưng mình phải trải qua ba ngày đầu trainning với rất nhiều tình huống giả định thực tế. Ba ngày đầu tiên chưa quen đi làm, mệt nhoài người. tối về việc quan trọng nhất là ngủ chứ không phải là hóng xem nay mẹ nấu gì nữa, thế nay mới biết trước kia để gia đình được sung túc hơn bố đã vất vả ra sao. Tạm nghĩ đến đấy thôi, hai mi mắt trùng xuống, tắm ùm qua một cái rồi nhanh nhảu nói với mẹ bao giờ bố về ăn cơm gọi con xuống, còn ngay lúc ấy là cần rất cần làm một giấc. Chưa bao giờ mình ngủ say đến vậy.
Những ngày sau đó bắt đầu công việc chính thức. Mình được phân công khu vực quận Đống Đa. Mưa, nắng cũng vẫn phải lăn lội ngoài đường. Đồng tiền cũng đâu dễ dàng. Công ty yêu cầu cao về thái độ khi tiếp xúc với khách hàng. Nhiều khi tắc đường đến muộn bị khách mắng cũng phải nín nhịn nghe dù trong lòng vô cùng bực bội. Hôm qua đi đường, vội quá không để ý. Đoạn phố Huế mình rẽ ngang bị cảnh sát giao thông phạt 600 ngàn. Thôi, vừa nộp tiefn vừa mếu máo, đau long tôi quá cơ, thế vậy là mất 1/3 tháng lương ít ỏi. Nghe mấy anh cùng làm nói đùa vui : “Làm nghề này đi đêm lắm có ngày gặp ma, công việc cứ luẩn quẩn ngoài đướng suốt ngày không sớm thì muộn cũng gặp “tai nạn”, không tai nạn kiểu này thì lại kiểu khác quen dần đi chú em, chẳng tránh được, chỉ là nặng hay nhẹ thôi”.
Mình kể ra vài khó khăn nhỏ cho các shiper mới vào nghề biết mà khỏi bỡ ngỡ, còn tránh thì mình nghĩ các bạn sẽ tránh được khi và chỉ khi không phải là một shiper. Đừng vì vài khó khăn trong buổi đầu vào nghề mà nghĩ coi thường nghề này bạn nhé. Chỉ với hai tháng ngắn ngủi vừa qua mình đã học được bao điều, cách cư xử với các thượng đế ra sao, các nhẫn nhịn kìm nén bản thân thế nào, và đặc biệt là tình anh em thân thiết keo sơ trong đội “phơi nắng dãi mưa Hà Nội phố” của mình.
Có nhiều hôm ship đến cho khách sộp được bo thêm. hoặc ship cho người nhận họ nhận được món đồ ưng ý, họ vui cảm ơn mình. Mình thấy mình làm được việc tốt.
Giờ đây khi gặp bạn bè vẫn có số ít người còn trêu đùa rằng đần mới là cái nghề này, trước kia mình không đáp gì, chỉ cười trừ và lẳng lặng quay đi hoặc nói sang việc khác, nhưng nay thì khác, mình hỏi lại rằng ai là người mang đồ ăn đế cho bạn ấy ai là người giao hàng tận tay bạn khi mỗi kì thi tới đến đi vệ sinh còn không có nổi thời gian chứ chưa nói gì đến thời gian lặn lội ra shop lấy hàng. Chúc các anh em shiper sức khỏe và luôn vui vẻ, để tự kiếm sống bằng đôi tay mình.